About: Log Horizon - Vol 1 Chap 1   Sponge Permalink

An Entity of Type : owl:Thing, within Data Space : dbkwik.org associated with source dataset(s)

Ở đằng kia có một cái gốc cây cao khoảng vài mét – đúng như Shiroe đã đoán. Anh đi vòng qua cái gốc cây đó rồi rẽ ở chỗ tòa nhà hai tầng. Nó vẫn ở đúng chỗ như trong trí nhớ của anh. Rêu xanh phủ khắp trên mặt đất. Lớp nhựa trải đường vốn trước đây có mặt ở khắp nơi, hiện giờ chỉ thi thoảng lộ ra ở vài chỗ. Shiroe lao nhanh qua đống đổ nát. Những tòa nhà nằm san sát nhau bị cuốn quanh – và đôi khi là bị đâm xuyên qua – bởi một cây cổ thụ to lớn. Shiroe chưa từng nhìn thấy khung cảnh nào giống như nơi mà anh đang đi qua, thế nhưng anh lại vẫn có cảm giác chúng có chút gì đó quen thuộc. “Ừ.” “Rồi.”

AttributesValues
rdfs:label
  • Log Horizon - Vol 1 Chap 1
rdfs:comment
  • Ở đằng kia có một cái gốc cây cao khoảng vài mét – đúng như Shiroe đã đoán. Anh đi vòng qua cái gốc cây đó rồi rẽ ở chỗ tòa nhà hai tầng. Nó vẫn ở đúng chỗ như trong trí nhớ của anh. Rêu xanh phủ khắp trên mặt đất. Lớp nhựa trải đường vốn trước đây có mặt ở khắp nơi, hiện giờ chỉ thi thoảng lộ ra ở vài chỗ. Shiroe lao nhanh qua đống đổ nát. Những tòa nhà nằm san sát nhau bị cuốn quanh – và đôi khi là bị đâm xuyên qua – bởi một cây cổ thụ to lớn. Shiroe chưa từng nhìn thấy khung cảnh nào giống như nơi mà anh đang đi qua, thế nhưng anh lại vẫn có cảm giác chúng có chút gì đó quen thuộc. “Ừ.” “Rồi.”
dcterms:subject
abstract
  • Ở đằng kia có một cái gốc cây cao khoảng vài mét – đúng như Shiroe đã đoán. Anh đi vòng qua cái gốc cây đó rồi rẽ ở chỗ tòa nhà hai tầng. Nó vẫn ở đúng chỗ như trong trí nhớ của anh. Rêu xanh phủ khắp trên mặt đất. Lớp nhựa trải đường vốn trước đây có mặt ở khắp nơi, hiện giờ chỉ thi thoảng lộ ra ở vài chỗ. Shiroe lao nhanh qua đống đổ nát. Những tòa nhà nằm san sát nhau bị cuốn quanh – và đôi khi là bị đâm xuyên qua – bởi một cây cổ thụ to lớn. Shiroe chưa từng nhìn thấy khung cảnh nào giống như nơi mà anh đang đi qua, thế nhưng anh lại vẫn có cảm giác chúng có chút gì đó quen thuộc. Có những bóng người ngồi cuộn tròn thu lu trên đường phố. Đó hẳn là những Người phiêu lưu có cảnh ngộ giống như Shiroe. Tiếng rên rỉ và gào thét của họ khiến Shiroe phải cố kiềm nén nỗi sợ hãi đang dâng trào trong cổ họng. Nhưng anh chỉ đang cố tỏ vẻ như vậy mà thôi. “Chuyện gì đang diễn ra thế này?” “Tôi-tôi… kì quặc quá, cái gì đây?!” “A-ai đó mau ra đây đi! Này, game master! Có nghe thấy không hả!?” Họ hét lên như thể những con thú đang chết dần. Những tiếng gào thét thảm thương ấy khiến Shiroe bình tĩnh lại chút ít. Chính nhờ suy nghĩ rằng không muốn bản thân phải kêu gào như thế mà Shiroe mới có thể tiếp tục tiến bước. (Mình vẫn có thể điều khiển được cơ thể theo ý muốn… không được thoải mái lắm, hình như kích thước tay chân của mình hơi khác đi chút ít… Cũng may là không thay đổi quá nhiều.) Hiện ra trước mắt Shiroe là thành phố Akiba. Rất nhiều tòa nhà hoang phế bị những nhánh thường xuân trồi lên mạnh mẽ từ dưới lớp nhựa đường bao chặt lấy. Những nhánh dây leo ấy hòa vào những tán cây cổ xưa đã thành tinh. Shiroe chìm vào trong hồi ức. Nơi đây là quê nhà của rất nhiều người chơi, là thành phố lớn nhất ở server Nhật Bản của Elder Tales. “Akiba ư? Thật nực cười! Mình điên rồi hay sao!? Ai đó, ai đó hãy trả lời tôi đi!” Một người đàn ông ở gần đó co rúm người lại rồi gào lên. Tất cả mọi người ở đây đều mặc những bộ quần áo dài thượt, thậm chí là áo giáp, cứ như thể cư dân ở một thế giới huyền ảo thời Trung Cổ vậy. Chuyện này rất bình thường. Elder Tales là game MMO thuộc vào hàng lớn nhất thế giới, với bối cảnh là một thế giới của kiếm và phép thuật. Nhưng mà, nó “chỉ là một trò chơi”. Làn gió thổi lướt qua gò má Shiroe đem lại cảm giác rất lạnh lẽo, ẩm ướt nhưng có chút gì đó tươi mới, giống như thể anh đang ở giữa một cánh rừng rậm vậy. Không khí ở đây rất khác so với cái không khí khô và có chút gì đó gai gai người ở Tokyo. Những cơn gió tràn ngập mùi cây cỏ nhắc nhở cho Shiroe biết rằng nơi này không phải là thế giới mà anh vẫn quen thuộc. Shiroe lắc lắc đầu rồi hồi tưởng lại. Lúc trước anh đang ngồi chơi Elder Tales. Shiroe nhớ rằng mình đang ở nhà, ngồi trước bàn và chơi game trên cái màn hình LCD. Thực tế thì Elder Tales là một tựa game có tuổi đời rất lớn rồi – nó đã vận hành được 20 năm. Tất nhiên là nội dung và game engine đều đã thay bằng những bản mới sau các đợt cập nhật thường xuyên, nhưng chính nhờ lượng dữ liệu đa dạng và truyền thống lâu đời của game được tích lũy sau quãng thời gian dài hoạt động mà Elder Tales mới giành được sự ủng hộ của nhiều người chơi đến vậy. Đáng ra hôm nay là ngày kỉ niệm đợt ra mắt của bản mở rộng thứ 12 của Elder Tales. Những dữ liệu mà Shiroe đã tải về từ trước sẽ được unlock và mở ra những item mới, vùng đất mới, những con quái vật và trận chiến mới; và trên hết là nó sẽ nâng giới hạn level trong Elder Tales lên. Bản mở rộng này sẽ bắt đầu hoạt động từ ngày hôm nay, thế nên rất nhiều người chơi đã đăng nhập vào trong game. Shiroe không có cách nào để nói chính xác về việc này, nhưng việc rất nhiều bạn bè trong Friend List của anh đang online là sự thực. Shiroe là một người chơi kì cựu trong Elder Tales. Anh bắt đầu chơi từ hồi còn học cấp 2, tính tới giờ cũng đã được 8 năm rồi. Chỉ riêng ở Nhật Bản thôi đã có hơn 100 nghìn người chơi. Nếu tính trên toàn cầu thì số người chơi có lẽ phải lên tới hơn 20 triệu. Trò chơi này đã khiến Shiroe mê mẩn suốt một thời gian dài. Tất nhiên, Shiroe rất mong chờ bản mở rộng lần này, nhưng lại cảm thấy hơi ngại khi mình lại hớn hở trông ngóng nó như thể một đứa mới chơi như vậy. Thế nên anh quyết định cứ tìm cách giết thời gian như mọi khi. Shiroe tha thẩn săn quái ở khu vực tân thủ, hướng dẫn một chút và giải thích cách sử dụng item cho một cặp song sinh. Nhưng tới đây thì kí ức của Shiroe chấm dứt. Anh nhớ rằng mình trông thấy một vài cảnh demo gì đó. Những chữ cái bằng lửa hiện lên trên nền đen. Bầu trời nhanh chóng bị bao phủ bởi bóng tối sâu thẳm, và rồi mặt trăng trắng muốt xé tan màn đêm. Thế nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi. Và giờ đây, Shiroe đang sải bước chạy ở Akiba, trên chính đôi chân vừa được thực thể hóa đang đạp trên mặt đất của mình. Một chuỗi giai điệu nghe như tiếng mộc cầm vang lên trong tai Shiroe. Tiếng chuông quen thuộc ấy báo hiệu cho anh biết là có một cuộc gọi tới. Shiroe cố tập trung về phía trán mình theo cái kiểu như thể đang nheo mắt lại, rồi bấm chọn một menu ở trong đầu. Sau khi bị đưa tới thế giới trong game này và vượt qua được sự hoảng loạn ban đầu, Shiroe đã nhanh chóng nắm bắt được những thao tác ấy. “Đã tới nơi chưa, Shiroe?” “Sắp tới rồi.” Shiroe lắng nghe cuộc gọi tới từ người bạn thân lâu năm, rồi rẽ phải ở một tòa nhà bỏ hoang trông có vẻ sắp sụp tới nơi. Âm thanh do Shiroe tạo ra xuyên qua những tán cây, cùng với đó là những con gió nhẹ mang theo một mùi ẩm ướt. Và rồi ánh nắng chói chang xuất hiện. Cái sự chói lóa ấy chỉ có những người từng được chứng kiến những tia nắng đầu hè mới hiểu được. Dưới những cơn gió mát lành, thay vì mang theo cái nóng thì những tia nắng mặt trời bừng cháy lên một màu trắng chói lọi. Một thứ ánh sáng thuần khiết, cô đọng tới đáng kinh ngạc. Cả thành phố được chiếu rọi bởi ánh nắng đầu hè. Những cái cây cổ thụ khổng lồ cùng với những tòa nhà tỏa bóng đen thẫm xuống các con phố chính tràn ngập đất đen và nhựa trải đường. Một sự tương phản tuyệt đẹp. Khung cảnh đang hiện ra trước mắt Shiroe là thứ mà anh đã thấy không biết bao nhiêu lần: thành phố khởi đầu của thế giới trong Elder Tales, Akiba. Thế nhưng cảnh tượng ấy lại có cảm giác chân thực mà không trò chơi nào có thể mang đến, và Shiroe giờ đây đang chìm đắm ở trong đó. Anh vẫn đang chạy đi bằng đôi chân của chính mình. Sau mỗi bước chạy, lòng bàn chân của Shiroe lại cảm nhận được sự trơn trượt của lớp rêu ẩm phía dưới. Anh cảm nhận được trái tim đang đập mạnh, bơm máu tới mọi ngóc ngách của cơ thể đang nóng bừng lên vì vận động của mình. Những thứ đó khiến Shiroe không thể nghi ngờ thêm gì nữa; đây là thực tại. Thành phố này, đúng như những gì Shiroe nhớ, là thành phố Akiba. Những phế tích đổ nát, những thanh rào kéo dài, những cây cổ thụ trải rộng bộ rễ trên đường, tất cả đều bị nuốt trọn lấy bởi cánh rừng xanh như thể chúng có quan hệ cộng sinh vậy. Đây là bối cảnh của vùng đất thần thánh cổ xưa trong game. Đây là Akiba. Nằm trong Liên minh của những thành thị tự do Eastal, ở phía đông của Quần đảo hình cánh cung Yamato, Akiba là quê nhà của những người chơi, là thành thị trung tâm của server Nhật Bản trong Elder Tales. Shiroe chạy tới chỗ trung tâm của con phố rồi rẽ ở góc đường nơi có một tửu điếm cao ba tầng. Đám tàn tích đổ nát đều là những tòa nhà bê tông: Suftek, Yashikayama Electronics, Kulta Tower, vân vân. Rất nhiều tòa nhà và địa điểm nổi tiếng đều trông giống với Akihabara ở thế giới thực, chúng được tái hiện lại dưới dạng phế tích của thời đại trước trong Elder Tales. Tàn dư của thời đại cũ nằm ngủ yên ở khắp nơi trong thế giới này. Chúng có thể là một khu di tích khổng lồ dưới lòng đất, hoặc là những tòa tháp cao chọc trời. Bản thân thành phố Akiba cũng là một di tích. Những tòa nhà bằng gỗ nằm kế bên như thể bám víu vào những công trình bằng bê tông to lớn sắp sụp đổ kia. Chúng được bao bọc xung quanh bởi những cây cổ thụ vĩ đại. Khung cảnh ấy thật là huyền diệu. Khi Shiroe tới nơi, Naotsugu vốn đang ngồi trên đống bê tông đổ nát liền đứng dậy chào đón. Ánh nắng rọi vào từ những ô cửa sổ không có khung trên tường, chiếu rõ thân ảnh của họ theo cái cách mà không game engine nào có thể làm được. Naotsugu trông có vẻ hơi tái nhợt, nhưng gã vẫn cười vui vẻ và vỗ vỗ cái bao kiếm của mình. Naotsugu cao khoảng hơn 1m8 một chút, dáng người trông khá cường tráng, mặc một bộ áo giáp bằng thép trông hơi thô nhưng lại rất mạnh mẽ. Sau lưng gã đeo một tấm khiên, nhìn từ vẻ ngoài thì Naotsugu trông giống như một chiến binh anh hùng trong truyện cổ. “Ê, Shiro!” “Naotsugu, ờ… Xin chào.” Shiroe không biết phải đáp lại lời chào hỏi của Naotsugu như thế nào, thế nên anh dùng câu chào nhạt nhẽo này. Elder Tales có hệ thống voice chat tiêu chuẩn, giúp người chơi có thể giao tiếp với nhau thông qua loa và micro, giống như cách người ta nói chuyện điện thoại vậy. Một số người chơi không thích dùng voice chat mà chỉ chat bằng cách gõ phím, nhưng Shiroe và Naotsugu thì lại không như vậy. Thế nên Shiroe mới nhận ra và cảm thấy quen thuộc với giọng của Naotsugu. Naotsugu Hasegawa. Nếu có ai hỏi Shiroe rằng ai là người đáng tin cậy nhất trong game thì hẳn Naotsugu sẽ nằm trong số một vài cái tên ít ỏi mà anh nghĩ ra. Chơi game online có nghĩa là chơi một game nào đó qua mạng Internet. Elder Tale là một game MMO – Massively Multiplayer Online hay Massively Multiuser Online (game trực tuyến nhiều người chơi). Hàng trăm, thậm chí hàng ngàn người chơi sẽ cùng đăng nhập vào một thế giới ảo để chơi trò chơi này. Nói cách khác, dạng game này cho phép người chơi quen biết rất nhiều người chơi khác, cả theo quan hệ hợp tác lẫn cạnh tranh. Shiroe đã chơi Elder Tales nhiều năm rồi, thế nên anh cũng quen biết khá nhiều người trong game. Nhưng quan hệ quen biết đó cũng chỉ là trong game mà thôi. Mỗi người lại có phong cách chơi và quan điểm khác nhau, nhưng phần lớn người chơi đều không để lộ danh tính thực sự của mình ở trong thế giới game. Với việc nạn tội phạm ảo gia tăng sau năm 2000, việc bảo vệ thông tin cá nhân trở thành một lẽ đương nhiên đối với các cộng đồng trên mạng. Nhưng điều đó không có nghĩa là ta không thể có những người bạn thực sự ở trên internet. Naotsugu biết tên thật của Shiroe… điều đó có nghĩa là Shiroe đã cho gã biết thông tin liên lạc của mình, và gã là một trong số những người hiếm hoi đã gặp mặt Shiroe ngoài đời thực. Shiroe thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng của Naotsugu. Mặc dù họ đã từng gặp mặt trực tiếp, nhưng phần lớn thời gian cả hai đều chỉ trò chuyện với nhau trong game. Naotsugu đã dành không biết bao nhiêu đêm để cùng Shiroe tới "Tiệc trà của những kẻ phóng túng" , đặt chân đến biên giới của vô số vùng đất và trải qua muôn vàn trận chiến cùng nhau. Gã là một trong số bạn bè thân thiết nhất của Shiroe trong Elder Tales. Họ đã từng trò chuyện về đủ thứ linh tinh dưới vòm trời này. Họ còn kể cho nhau nghe về những cảm xúc buồn phiền của bản thân. Naotsugu hoàn toàn không giống với một người bạn kiểu “chỉ gặp trong game” chút nào. Đối với Shiroe mà nói, thì cái giọng nói đầy hào hứng và đáng tin cậy này chính là biểu tượng đặc trưng của Naotsugu. “Chuyện này là sao hả? Trong lúc tớ nghỉ chơi thì Elder Tales đã phát triển tới trình độ này rồi cơ à? Nói thật là thế này giống thực quá --- kể cả có nâng cấp hiệu ứng vật thể và cơ chế dựng hình thì cũng làm gì tới mức này được phải không? Hay đây là trò đùa?” Naotsugu vừa bĩu môi vừa hỏi Shiroe. Cái giọng điệu mồm mép tép nhảy và vui vẻ của gã giờ nghe có chút gì đó hơi phiền muộn. “Chuyện này cực kì đáng lo đấy.” Shiroe khẽ gật đầu và giơ cây quyền trượng phép thuật trên tay lên. (Thôi nào, đây là quyền trượng phép thuật, quyền trượng phép thuật đấy.) Cây trượng này là một món đồ thường thấy trong các trò chơi thể loại huyền ảo, nó có chiều cao xấp xỉ ngang tới vai của Shiroe. Nó được tạo ra bằng cách mài rồi uốn một nhánh cây dài và mảnh, sau đó gia cường lại bằng kim loại… giống như những cây quyền trượng phép thuật được sử dụng bởi các pháp sư vậy. Nơi duy nhất mà ta có thấy loại đồ vật này là ở trong các cửa hàng bán đồ cosplay. Naotsugu cũng để ý thấy vẻ thầm xấu hổ của Shiroe. Gã cúi đầu xuống xem xét lại bản thân mình. Trên người gã là một bộ áo giáp thép trông có vẻ phải nặng tới cả chục cân, sau lưng đeo khiên, còn ở hông thì đeo một thanh kiếm có chuôi trông khá tinh xảo. Trông Naotsugu chả khác gì một gã chiến binh trong các tác phẩm thể loại fantasy. “Ờ, trông tớ cũng giống cosplayer nốt.” “Phải rồi.” Mặc dù những lời nói họ nói chẳng có chút gì là vui vẻ, nhưng cả hai vẫn nhìn nhau rồi bật cười. “Mà giờ nói mới để ý, cậu… trông vẫn thế.” “Cậu cũng vậy.” Hai người họ nhìn lại ngoại hình của nhau. Shiroe và Naotsugu về cơ bản đều chỉ là những nhân vật trong Elder Tales. Nhân vật trong game được dựng lên bằng cách dùng các mô hình 3D, và chúng đương nhiên rất khác biệt so với người thực. Nhưng hai người họ lại thực sự tồn tại trong thế giới này, nơi mà mọi thứ đều chân thật như ở ngoài đời. Nhưng nếu ta suy xét kĩ lại thì điều này không biến trò chơi trở thành đời thực được. Các nhân vật trong Elder Tales được thiết kế cho cả nam và nữ. Vì đây là một trò chơi đóng phí theo tháng, thế nên có rất ít người lại đi chọn cho mình vẻ ngoài xấu xí. Để đáp ứng nhu cầu của người chơi thì hãng phát triển sẽ sử dụng những mô hình 3D đẹp mắt. Nhưng nhân vật đầy phong cách trong game của Naotsugu lại không biến thành thật. Shiroe đã từng gặp gã ngoài đời, và vẻ ngoài hiện giờ của gã giống y như trong trí nhớ của Shiroe. “Naotsugu, khuôn mặt cậu trông giống với mặt thật ngoài đời nhỉ?” Vết sẹo trên chỗ lông mày của nhân vật trong game không còn nữa, để lộ ra đôi mắt sáng sủa với phần khóe mắt hơi trùng xuống của Naotsugu. Gương mặt gã trông thì đúng vẻ trưởng thành, nhưng nụ cười nhăn nhở thì lại nhìn rõ là trẻ con. “Cậu cũng thế, Shiroe, một gã trí thức đeo kính có đôi mắt nhỏ đầy tinh quái.” Bạn bè của Shiroe cũng miêu tả anh như vậy, thế nên hẳn đặc điểm ngoại hình của Shiroe cũng được thể hiện lại trên cơ thể này. Vừa nghĩ vậy, Shiroe vừa đáp lại bằng một câu mà anh đã dùng không biết bao nhiêu lần: “Cậu không để kệ tớ đi được à?” “Thế tình hình hiện giờ là như thế nào? Nói tớ nghe xem nào, ‘Gã bốn mắt tâm tư đen tối’.” “Tớ cũng muốn nói cho cậu nghe lắm chứ, nhưng tớ đâu có biết gì.” Shiroe và Naotsugu đá đống mảnh vụn sang một bên rồi ngồi xuống. Shiroe chẳng có thông tin gì để giải thích cho tình huống hiện giờ cả. Ban đầu Shiroe tỉnh lại ở khu vực ngoại ô, còn địa điểm hiện tại thì gần với trung tâm của Akiba hơn. Từ đây, nếu nghe kĩ ta có thể nghe được tiếng nhốn nháo từ bên trong thành phố. “Trước tiên, đây không phải là mơ.” “Ừ.” Shiroe gật đầu đáp lại Naotsugu. Lúc tỉnh lại, Shiroe nhận ra mình đang ở một nơi quen thuộc… nhưng lại không tồn tại trong thế giới thực, mà lại giống như trong trò chơi mà anh đang chơi. Elder Tales là một trò chơi thể loại huyền ảo, có bối cảnh là một thế giới của kiếm và phép thuật. Người chơi có thể tạo ra nhân vật của mình, Người phiêu lưu, rồi đi ngắm nghía thế giới này từ góc nhìn của nhân vật. Cơ thể mà Shiroe đang điều khiển này là nhân vật của anh trong game, ‘Shiroe’. Nhưng ngoại hình của nhân vật lại có phần khuôn mặt giống y như Shiroe ngoài đời. “Cậu đã xem màn hình trạng thái chưa?” “Rồi.” Vì Elder Tales là một trò chơi, sức mạnh, sức bền và đủ thứ thuộc tính khác đều được thể hiện dưới dạng các con số. Các loại lệnh trong game được nhập vào thông qua menu. Nhưng trong thế giới này lại không có bất cứ màn hình nào liên quan tới game cả. Nếu ta cố tập trung vào phần trán của mình thì một màn hình trạng thái bán trong suốt thể hiện các loại chỉ số và hình họa sẽ hiện ra. Bằng cách điều khiển con trỏ trong đầu, bạn có thể thực hiện nhiều loại hành động khác nhau. Cả Shiroe và Naotsugu đều nắm được điểm này sau khi tỉnh dậy được khoảng nửa tiếng. Họ cũng phát hiện ra tính năng thần giao cách cảm. Tính năng này cho phép liên lạc với bạn bè đang online trong game. Trong thế giới của Elder Tales, nó tương đương với điện thoại di động, cho phép người chơi liên lạc với bạn bè từ khoảng cách xa. Tuy vậy, người chơi chỉ có thể liên lạc với bạn bè có trong danh sách bạn của mình. Lúc tìm được cách để mở menu lên rồi cố duyệt tìm trong Friend List của mình, Shiroe đã rất kinh ngạc và kêu lên khi phát hiện ra rằng Naotsugu cũng đang online. Naotsugu cũng rất ngạc nhiên khi Shiroe liên lạc với gã thông qua thần giao cách cảm, nhưng vẫn mau chóng đồng ý hẹn gặp nhau tại đám phế tích gần đó. “…” “…” Sự im lặng lại xuất hiện, vì cả hai người đều không biết phải nói gì. Nhưng đáp án đã quá rõ ràng rồi, Shiroe là người nắm rõ tình hình hơn. Theo những gì Shiroe biết thì Naotsugu đã không đăng nhập vào game được hai năm rồi. Shiroe nói cho Naotsugu mọi điều mà anh biết. Mà thực ra cũng chẳng nhiều lắm. Nếu là về những chuyện xảy ra trong hai năm mà Naotsugu không chơi thì họ có thể nói cả ngày cũng được. Nhưng Shiroe lại chẳng có chút manh mối nào về lí do và hoàn cảnh tại sao họ lại bị vướng vào vụ việc phức tạp hiện giờ. Điều mà Shiroe có thể xác định hiện giờ là anh đã cài bản mở rộng “Khai khẩn Nova Sphere” và đang chơi với đám người chơi mới ở ngay phía ngoài thành phố khi sự việc xảy ra. Nơi này trông giống hệt như thành thị khởi đầu của Elder Tales, Akiba, và có vẻ như họ đang ở thế giới trong game. Họ có cơ thể giống như nhân vật trong game của mình và vẫn giữ lại được đầy đủ item cũng như trang bị. (Nói mới nhớ, không biết cặp song sinh kia thế nào rồi? Chắc lúc nào đấy phải đi xem thử.) Nhưng Shiroe không hề biết tại sao việc này lại xảy ra. Naotsugu chăm chú lắng nghe lời kể của Shiroe. Nếu có khái niệm nào mới thì gã sẽ lên tiếng hỏi, nhưng không hề chen ngang vào nêu ý kiến của bản thân. Shiroe không thích tiếng ồn. Với không khí sôi nổi hội hè thì không sao, nhưng anh lại ghét sự huyên náo và ồn ào đầy hỗn loạn. Naotsugu là một người vui vẻ và tinh nghịch, nhưng vẫn đủ thông minh để lắng nghe người khác. Tính cách của hai người khác nhau nhưng họ vẫn rất ăn ý, có lẽ vì cả hai đều đủ rộng lượng để thông cảm cho người kia. “Ra vậy, ờm, một thế giới khác… một thế giới khác đã hút chúng ta vào, tưởng tượng lại biến thành sự thực…” “Naotsugu, sao cậu lại ở đây? Định tái xuất giang hồ à?” Naotsugu đáp: “Ừa, tớ nghe nói có bản mở rộng mới, tình hình công việc cũng tạm xuôi rồi nên mới đăng nhập vào xem qua tí…” …tái xuất à. (Vậy ra Naotsugu định quay trở lại. Vậy ra Naotsugu thực sự định tái xuất trở lại rồi…) Shiroe nhớ lại rằng Naotsugu từng là đàn em của mình trong hai năm trời. Hai người họ gặp nhau vào 4 năm trước. Lúc đó thì Shiroe đã là một người chơi lâu năm trong Elder Tales rồi. Ở thời đại này thì việc học sinh cấp 2 chơi game máy tính là chuyện bình thường, nhưng Shiroe là dạng thích ở nhà. Nói đơn giản thì dù có đi ra ngoài chăng nữa, tâm trí của Shiroe vẫn để lại ở trong nhà... Anh là dạng người cô độc ngay cả lúc ở giữa đám đông. Kể cả sau khi lên cấp 3 rồi vào đại học, Shiroe vẫn giữ thói quen giải trí này và ngày ngày phiêu lưu trong thế giới ảo. Khi đó Elder Tales đã có một chỗ đứng đặc biệt giữa một rừng các game online rồi. Nếu bạn muốn chơi một trò chơi có tính thử thách và nội dung tuyệt vời, thì đó hẳn phải là Elder Tales; đây là cái nhìn chung của người chơi đối với game này. Một ví dụ là việc Elder Tales có một kế hoạch cực kì vĩ đại, “Half-Gaia Project”. Nghe thì có vẻ nực cười, nhưng mục tiêu của dự án này là tái hiện lại Trái Đất với tỉ lệ 1:2. Thành phố khởi đầu của server Nhật Bản là Akiba, tương ứng với Tokyo của quần đảo Nhật Bản. Server Bắc Mĩ thì có thành thị khởi đầu là Big Apple và South Angel. Server Nhật Bản hay Bắc Mĩ chỉ là những cái tên để gọi cho thuận tiện mà thôi. Thế giới ảo trong game được tạo nên từ nhiều server kết nối với nhau, nên về mặt lí thuyết ta hoàn toàn có thể đi tới châu lục khác, thậm chí là nơi tận cùng thế giới cũng được. Thế nên một trong những yếu tố ăn khách của Elder Tales là khả năng cho phép người chơi đi sang các server khác, một việc mà các game MMO bình thường không thể làm được. Half-Gaia Project là một dự án dài hạn; thế giới trong game hiện giờ vẫn chưa phải là bản mô phỏng hoàn thiện của thế giới thực. Trong Elder Tales, thế giới được chia ra làm nhiều khu vực (zone), mỗi khu vực lại có vùng lãnh địa và biên giới riêng. Rừng cây bạt ngàn ở núi Phú Sĩ là khu vực có rất nhiều loài quái vật hung hãn ẩn náu, dungeon Khu phế tích trạm tàu điện Shinjuku lại là vũ đài của của những Người phiêu lưu, còn thành phố Akiba là vùng không giao chiến. Đi sâu hơn một chút thì một căn phòng khách sạn cũng tính là một khu vực nhỏ. Một số khu vực có thể được đem đi buôn bán. Nếu tích lũy đủ tiền trong game thì bạn có thể trở thành chủ của một mảnh đất hay căn nhà. Tất cả các khu vực đều có cách kết nối riêng. Ví dụ như vùng đồng bằng thì không có ranh giới phân chia, thế nên người chơi khó mà biết được là mình đang ở khu vực nào. Họ còn chẳng để ý được khi nào thì mình đã đi sang khu vực khác. Một số khu vực thì lại có ranh giới rất rõ rệt, ví dụ như các tòa nhà hay căn phòng chẳng hạn, chúng đều là những vùng riêng rẽ được kết nối với nhau thông qua cửa. Theo những gì Shiroe biết thì ở server Nhật Bản có hàng vạn khu vực khác nhau. Với quy mô như vậy, công ty phát triển của Elder Tales đã phải giao bớt việc cho những công ty game lớn khác, và những người chơi kì cựu có nhiều hiểu biết như Shiroe là những cá nhân đáng tin cậy và phù hợp để hỏi thăm thông tin. Vì là một người chơi lâu năm nên Shiroe từng nhận được rất nhiều lời mời vào guild. Anh cũng đã từng gia nhập tạm vào một guild và coi việc này như một phép thử. Guild là cách thông thường nhất để người chơi tập hợp thành một nhóm trong Elder Tales. Sau khi tham gia vào guild, người chơi có thể truy xuất vào tài khoản của guild trong ngân hàng, sử dụng kho chứa đồ của guild để quản lí trang bị dễ dàng hơn, và còn nhiều tiện ích khác nữa. Các thành viên trong guild có thể giữ liên lạc với nhau để thuận tiện cho việc lập party đi raid sau này. Thế nên phần lớn người chơi trong Elder Tales đều gia nhập vào một guild nào đó, vì việc này rất đơn giản mà lại có nhiều lợi ích. Shiroe thích nghiên cứu về nội dung của game, thậm chí còn đi tìm hiểu tin tức từ các server nước ngoài, thế nên hiểu biết của anh còn rộng hơn so với những người chơi khác có cùng quãng thời gian chơi game. Từ điểm này mà nói thì Shiroe có khả năng đóng góp vô cùng to lớn cho bất cứ guild nào mà anh chọn gia nhập. Không có người chơi nào có thể nắm rõ được mọi chi tiết của các khu vực cả; kể cả Shiroe cũng chưa đạt tới trình độ đó. Nhưng những thứ như các tuyến đường chính, lối thông giữa các khu vực, hay những công cụ di chuyển được biết đến dưới cái tên “Fairy Rings” có thể giúp giảm thiểu thời gian đi lại của bạn đi rất nhiều. Còn việc bạn có thể mua gì ở mỗi khu vực, hay đi săn một loại quái cụ thể nào đó ở đâu, những thông tin này cần phải được tích lũy từ từ theo thời gian. Vô số những khu vực, muôn vàn loại item và quái vật, những nhiệm vụ - hay còn gọi là quest, đủ thứ truyền thuyết cổ xưa cũng như kiến thức… cùng với tất cả những thứ khác mà nhà phát triển có thể nghĩ ra. Tất cả những thứ đó tổ hợp lại tạo thành thế giới ảo có tên gọi Elder Tales này. Nhưng Shiroe không tài nào quen được với những mối quan hệ dựa trên các yếu tố “tiện lợi” và “được mất” như vậy. Bây giờ thì anh đã trở nên chín chắn hơn nhiều, nhưng Shiroe của ngày ấy thì lại rất ngây thơ và bướng bỉnh… và là một người có thái độ cực kì rõ ràng. Mặc dù Shiroe chẳng hề đòi hỏi gì ở người khác, nhưng anh lại không biết cách từ chối. Shiroe không hề chối bỏ họ, nhưng trong lòng lại cũng chẳng hề chấp nhận họ nốt. Trong thế giới game có đủ loại người khác nhau. Chỉ cần có người thì sẽ những mối quan hệ, cả chính đáng lẫn không chính đáng. Đối với cậu nhóc Shiroe còn đang học cấp 2, thì chuyện ấy chẳng khác gì một cú sốc. Shiroe nhận ra rằng mình bị người khác coi như một quyển bách khoa toàn thư biết đi. Cộng thêm với việc nhân vật của anh có level cao, kết quả là Shiroe thường bị lôi đi lôi lại giống như một món đồ đa năng chỉ để làm việc cho kẻ khác. Shiroe không thể thay đổi cách ứng xử cho hợp với dạng quan hệ này, nhưng lại cũng không biết từ chối một cách khéo léo. Thế nên cuối cùng, anh lựa chọn rời bỏ guild, rồi tự mình tham gia vào các raid party lập tạm khác. Trước khi Shiroe kịp nhận ra, thì anh đã trở thành một người chơi solo nổi tiếng có level cao và kiến thức sâu rộng. Danh tiếng của Shiroe càng lên cao, thì anh lại càng chìm sâu thêm vào nỗi cô độc. Naotsugu gặp Shiroe lúc anh đã từ bỏ ý nghĩ gia nhập guild và một thân một mình lên đường phiêu lưu để trở nên mạnh mẽ hơn. Shiroe lúc ấy đã bắt đầu trở nên trơ lì với cảm giác cô đơn rồi. Hai người họ quen nhau ở "Tiệc trà của những kẻ phóng túng". Đó không phải là một guild. Chỉ đơn thuần là "Tiệc trà của những kẻ phóng túng" mà thôi. Chẳng có cách nào khác để mô tả nó cả. Đơn thuần “chỉ là” một nhóm người chơi tình cờ tụ tập lại với nhau ở đó. Mặc dù họ “chỉ” tình cờ gặp nhau ở nơi ấy, nhưng họ lại “luôn luôn” có mặt và “sẵn sàng” lên đường. …đó là nơi mà Shiroe thuộc về. Nhóm người đó là thành viên của những guild khác nhau. Nhân vật của họ không giống nhau. Họ cũng chẳng có điểm chung gì hết. Họ chỉ tụ tập nhau lại ở một tòa nhà hoang phế. Đôi lúc lại ở thảo nguyên, lúc khác lại là ở trên một ngọn đồi nơi ta có thể nhìn ngắm sao trời. Nhóm người này cùng nhau phiêu lưu. Elder Tales là một thế giới kì ảo của kiếm thuật và phép thuật, đặt trong bối cảnh tương lai hàng ngàn năm sau. Đó chính là bối cảnh mà người chơi được đặt vào. Theo như cốt truyện trong game, thì đã từng có một trận đại chiến bùng nổ ra, thế giới cũ bị phá nát thành từng mảnh trước khi được các vị thần tạo dựng lại thành như bây giờ. Đó là dạng cốt truyện thần thoại ta vẫn thường thấy trong các trò chơi fantasy. Những loại quái vật quen thuộc như orc, goblin, người khổng lồ, chimera hay hydra dạo bước trên các vùng đất. Phần lớn người chơi tìm thấy niềm vui trong việc chiến đấu. Nhận điểm kinh nghiệm và lên cấp sau khi đánh bại quái vật, nhận được những bảo vật mạnh mẽ và quý hiếm; đây là cách thông thường nhất để trải nghiệm Elder Tales. Nhưng như thế chỉ là cày kéo và đi farm đồ cũng như level mà thôi, chứ không phải là phiêu lưu thật sự. Chiến đấu lặp đi lặp lại liên tục và đi khám phá là hai việc hoàn toàn khác hẳn nhau. Shiroe đã nhận ra điều đó kể từ lần đầu tiên tham gia vào "Tiệc trà của những kẻ phóng túng". Và anh có thể luôn được thấy ‘cô’ ở "Tiệc trà của những kẻ phóng túng", cũng như những người bạn đồng hành đang giúp đỡ ‘cô’. Shiroe cũng là một trong những người bạn đồng hành ở đó. Những người Shiroe gặp ở "Tiệc trà của những kẻ phóng túng" có lẽ là những người bạn đầu tiên của anh trong Elder Tales. Naotsugu là một trong số họ.
Alternative Linked Data Views: ODE     Raw Data in: CXML | CSV | RDF ( N-Triples N3/Turtle JSON XML ) | OData ( Atom JSON ) | Microdata ( JSON HTML) | JSON-LD    About   
This material is Open Knowledge   W3C Semantic Web Technology [RDF Data] Valid XHTML + RDFa
OpenLink Virtuoso version 07.20.3217, on Linux (x86_64-pc-linux-gnu), Standard Edition
Data on this page belongs to its respective rights holders.
Virtuoso Faceted Browser Copyright © 2009-2012 OpenLink Software